30-05-2023 - 22:43

Tả ngôi nhà em đang ở

Tả ngôi nhà em đang ở – Bài làm 1

Nhà em nằm trên mảnh đất đầu làng, giữa một vườn cây trái quanh năm xanh tốt. Trước cổng vào có cây dừa cao vút, sai trĩu quả.

Ba em làm ngôi nhà này đã được gần chục năm rồi. Mái nhà lợp lá dừa nước chật dày. Màu nâu của lá đã bạc bởi dầu dãi nắng mưa. Bốn bức vách được ghép bằng những tấm ván gỗ mỏng, đóng đinh chặt vào khung gỗ. Các cánh cửa lớn và cửa sổ cũng đều bằng gỗ. Sáng sáng, cửa mở toang đón ánh nắng và gió đồng mát rượi.

Lòng nhà rộng và thoáng. Nền đất mịn màng dưới chân. Đồ vật trong nhà rất đơn sơ: Một bộ bàn ghế mây để tiếp khách, tấm bình phong ngăn đôi, che khuất chiếc giường của mẹ. Góc trái sát cửa sổ là bàn làm việc của ba em được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Kế đó là bộ ván gỗ gõ lâu năm màu nâu bóng. Bàn học của em kê cạnh cửa sổ phía sau, trông thẳng ra vườn rau và cây ăn trái.

Duới mái nhà ấm cúng, gia đình em sống trong tình yêu thương, hòa thuận. Ngày ngày, ông bà em chăm nom nhà cửa, vun tưới cây cối trong vườn. Ba má em làm việc vất vả quanh năm để nuôi các con ăn học tới nơi tới chốn. Em gắn bó với từng góc nhà, mảnh vườn quen thuộc, nơi em đã sinh ra va lớn lên cùng bao kỉ niệm của thời thơ ấu.

Tả ngôi nhà em đang ở – Bài làm 2

Ngôi nhà của gia đình em nằm trong một con hẻm nhỏ của một quận ven thành phố. Đó là một ngôi nhà thuộc loại “nhà liên kỉ”. Nhà không rộng rãi nhưng cũng tạm đủ cho một gia đình bốn người.

Ngôi nhà giáp ngay mặt đường, vì thế mà không có sân cũng chẳng có vườn như em hằng ao ước. Để cải thiện phần nào, bố em trồng ngay trước cửa một cây trúc nhỏ thuộc loại trúc vàng, vừa ít tốn đất, vừa ít đòi hỏi công chăm bón, cũng cho chúng em có chút cảm giác về thiên nhiên.

Bề ngang nhà bốn mét, như thế là khá rộng. Với chiều sâu mười mết, ngôi nhà được chia làm bốn phòng, tính từ ngoài vào trong: phòng khách, hai phòng ngủ và cuối cùng là “công trình phụ”, túc là nhà vệ sinh, buồng tắm, nhà bếp. Bà nội em, mỗi lần từ quê ra, vẫn kêu lên: Nhà ở gì mà như đường hầm xe lửa! Nghe thế, bố em chỉ cười. Đúng là nó chẳng giống một chút nào với ngôi nhà rộng rãi, thoáng mát của ông bà em ở quê. Nhưng dù sao ở thành phố mà có được một căn hộ riêng, tường xây, mái tôn, kín đáo, không dột, không thấm cũng là điều may mắn.

Gian phòng đầu tiên được chúng em quy định là phòng khách, vuông vức, mỗi chiều bốn mét, được lát gạch bông khá đẹp, lúc nào cũng sạch bong. Từ đường vào nhà, mọi người, kể cả khách, đều cởi bỏ giày dép ngay khi vừa bước qua khỏi cửa. Sát bức tường trong là cái tủ ly mà mẹ em quen gọi là tủ “bích phê”, chưng mấy bộ ly chén lấp lánh sau cửa kính. Trước tủ ly là bộ bàn ghế tiếp khách bằng gỗ, có lẽ đó là vật dụng mới nhất trong nhà. Trên tủ ly, bố mẹ đặt ngay cái máy ti vi màu 14 inch. Gọi là phòng khách nhưng nhà em cũng ít khách nên sẽ kiêm luôn phòng ăn, phòng xem truyền hình và đôi lúc là phòng học khi bị mất điện, phòng để xe máy và xe đạp của bố mẹ em. Phần riêng của em trong gian phòng này là một cái bể cá nhỏ bằng kính, trong đó em thả mấy cặp cá vàng. Đi học về, nhìn thấy những chiếc đuôi cá dài vàng thẫm lượn lờ sau làn nước, thật là cả một niềm thích thú. Xem thêm:  Tả cảnh thanh bình ở một miền quê mà em thích nhất

Sau gian phòng này là phòng ngủ, đồng thời là phòng học của hai chị em. Một giường chung cho hai chị em nhưng bàn học thì riêng. Em chẳng có trang trí gì nhiều trong phòng này vì theo bố mẹ, sợ em bị mất tập trung khi học bài.

Ngôi nhà em quả là không có gì đặc biêt, nó giống như bao nhiêu ngôi nhà bình thường khác trong thành phố. Nhưng nếu có ai hỏi em có yêu nó không, em sẽ không ngần ngại trả lời rằng em yêu nó lắm, cũng như em yêu bố mẹ em, những người đang vất vả nuôi em.

Tả ngôi nhà em đang ở – Bài làm 3

Dù ai đi bất cứ nơi đâu cũng đều có một nơi để trở về. Đó chính là nhà. Tổ ẩm của em chính là ngôi nhà nhỏ hai tầng đã ở bên em từ khi em chào đời. 

Ngôi nhà được xây cách đây 5 năm do chính bố em thiết kế, nhưng trông nó vẫn còn mới. Ngôi nhà được khoác lên mình tấm áo màu xanh da trời tươi sáng. Cánh cửa chính và cửa sổ được hai chị em em lau chùi thường xuyên nên trông sạch sẽ và sáng bóng. Ở mái hiên, bố em có treo 2 giàn hoa phong lan màu trắng và màu hồng. Dường như, nhờ có chúng mà ngôi nhà của em trở nên thơ mộng hơn. Tầng một là phòng khách và gian bếp. Tầng 2 là phòng nghỉ của bố mẹ và hai chị em em. Phòng khách được mẹ em bày biện thật đẹp mắt. Giữa phòng khách được kê một bộ ghế gỗ màu nâu nhỏ nhắn và trang nhã. Trên bàn uống nước là lọ hoa tươi để trang trí cho phòng khách thêm sinh động. Bàn thờ tổ tiên được đặt trang trọng ở trên cao, thẳng hướng cửa ra vào. Bố em là người rất mê đồng hồ. Vì thế trên tường, bố đã treo 5 chiếc đồng hồ rất đẹp. Phía tay phải là gian bếp và cũng là phòng ăn. Trên tầng hai, phòng của bố mẹ và của hai chị em em đều rất ngăn nắp, sạch sẽ và ấm cúng. Em được bố mẹ mua cho một bộ bàn ghế học ngay gần cửa sổthoáng mát, nơi có giàn hoa giấy thơ mộng. Tuy ngôi nhà không có nhiều đồ sang trọng nhưng mỗi khi trở về nhà em lại cảm thấy thật thoải mái và ấm cúng. Xung quanh nhà em là vườn rau và vườn cây ăn cỏ. Có rất nhiều loài cây và loài hoa trong khu vườn. Xem thêm:  Giải Sinh lớp 6 Bài 5: Kính lúp, kính hiển vi và cách sử dụng

Có ai đó từng nói “Không nơi đâu bằng nhà mình”. Em rất yêu quý tổ ấm nhỏ của gia đình em. Nó sẽ gắn bó với em từ bé cho hết cuộc đời này. 

Tả ngôi nhà em đang ở – Bài làm 4

Kia rồi, ngôi nhà của em cạnh vườn hoa của bà Xuân. Cánh cổng màu đen huyền cho em biết đã về đến nhà.

Vào trong, từ ngoài cổng vào là những cây hoa mào gà, hoa cúc, hoa đồng tiền nở rộ. Nhà em chỉ là ngôi nhà cấp bốn, nhưng gia điình em sống rất vui vẻ và hạnh phúc.

Ngôi nhà của em khoác trên mình chiếc áo màu vàng nhạt trông rất trang nhã và vui mắt. Ngôi nhà chỉ có 3 phòng không rộng lắm nhưng rất ngăn nắp, gọn gàng.

Cửa chính vào nhà có bốn cánh màu cánh gián, nhìn từ xa rất đẹp, ánh lân một nàu sang trọng và lịch sự. Bước vào nhà là phòng khách. Phòng khách của gia đình tuy không rộng lắm nhưng đủ chỗ để bố em bày trí một bộ bàn ghế salon nhỏ gọn màu đen. Góc trái phòng khách là chiếc tủ để ti vi 21inch. Gấn kề cửa ra vào phòng khách là chiếc bể cá nhỏ xinh. Mỗi lần đi đâu xa về hay thư giãn sau giờ học, giờ làm việc là gia điình em thường quây quần bên nhau, cùng ngắm những chú cá tung tăng lơi lội troong rất vui mắt, cảnh gia đình thật đầm ấm biết bao. Hai bên tường của phòng khách là thành tích của cả gia đình. Bố em treo những khung bằng khen và giấy khen của cả nhà, để mỗi lần nhìn vào đó mọi người trong gia đình càng cố gắng hơn trong công việc và học tập. Chính giữa nhà, ngay phía dưới bàn thờ tổ tiên, gia đình em treo một tấm khung hình chữ Tâm. Bố mẹ thường dạy em rằng: Tâm chính là gốc của con người, con nên cố gắng học tập để trở thành người tốt.

Tiếp sau phòng khách là phòng ngủ của gia điình em. Do điều kiện nhà còn hẹp nên phòng ngủ vừa là nơi để máy tính làm việc của bố mẹ, vừa là nơi nghỉ ngơi của gia đình.

Sau cùng là gian bếp, thế giới riêng của mẹ em. Gian bếp nhà em tuy nhỏ gọn nhưng thật ngăn nắp bởi cóa bàn tay sắp đặt của mẹ. Góc phải gian bếp là bác tủ lạnh già nua, khoác trên mình chiếc áo màu lông chuột, ngày lại ngày vẫn cần mẫn bảo quản thực phẩm cho gia đình. Cạnh bác tủ lạnh là chị chạn bếp, ngày lại ngỳa vẵn nâng đỡ những cô chén, cậu bát, anh đĩa… ngăn nắp đâu ra đó. Gian bếp nhà em còn có một cánh cửa thông ra phía sau nhà với một khoảng vườn đầy cây trái rất mát mẻ.

Ngôi nhà của em ngoài cánh cửa chính ở phòng khách, còn có một cửa hông ở bên phải thông với hành lang, phía trên có giàn hoa tóc tiên rũ xuống trông rất đẹp mắt. Ngoài hành lang bước vào cửa hông, đập vào mắt là giá sách của mẹ em. Không biết bao nhiêu là sách được sắp xếp theo chủng loại trông rất gọn gàng, giúp mẹ nghiên cứu và giảng dạy. Cạnh giá sách của mẹ là góc học tập của em. Chiếc bàn nhỏ gọn màu nâu có gắn thêm giá sách nhỏ giúp em thuận lợi trong việc sắp xếp sách vở và các loại sách tham khảo. Chiếc đèn bàn học được xếp gọn vào một góc bàn, rọi ánh sáng đủ. Xem thêm:  Bình luận ý kiến: Khoa học mà không có lương tâm chỉ là sự tàn lụi của tâm hồn ( Rabelais)

Tả ngôi nhà em đang ở – Bài làm 5

Như mọi người, ba má em cũng có một ngôi nhà trong cư xá sương Nguyệt Ánh nằm trên đường số 6, phường II thị xã Tân An. Căn nhà này được mua từ năm 1972, đến nay vẫn còn chắc chắn.

Từ xa, khó nhận ra được căn nhà của em, vì các nhà ở san sát nhau. Từ ngoài đường, có con hẻm được trải bằng đá đỏ dẫn vào nhà. Ngôi nhà em đang ở chỉ rộng khoảng bốn mét, dài hơn hai mươi mét. Mái lợp bằng tôn. Bốn phía được xây tường kin đáo.

Trước khi vào nhà, phải qua một cổng hàng rào bằng sắt. Rồi đến một cái sân tuy không rộng lắm nhưng ba má em cũng có trồng bồn hoa ở giữa. Những sắc hoa rực rỡ tô thêm vẻ đẹp cho căn nhà, ở nơi đây, chiều nào cũng vang lên tiếng cười rộn rã của chúng em.

Bước vào nhà, đầu tiên là phòng khách. Nền nhà được lót gạch bông rất đẹp và đi rất mát chân. Nơi đây, ba má em sắp đặt đồ đạc rất gọn gàng, ngăn nắp. Bên cạnh bộ sa-lông để tiếp khách là một cái tủ hình chữ nhật, khoang giữa có cửa kính, đặt những chiếc ly đẹp. Bây giờ, trên nóc tủ lại là nơi thờ phụng ông bà, ở góc phòng bên kia là cái đi-văng đặt ngay bên cửa sổ dùng để nằm nghỉ. Kề bên là chiếc bàn tròn. Nơi đây cũng là góc học tập của chúng em. Phía trên, khỏi bàn một chút là chiếc bảng đen để má dạy chúng em học. Trên trần của căn phòng, má em có gắn chiếc quạt để quạt trong mùa nóng nực. Má em còn treo một ít tranh tô điểm cho căn phòng đọp thêm, nhất là dưới ánh đèn nê-õng, căn phòng khách nhà em sáng rực lên. Bước tiếp vào trong nữa là phòng ngủ. Má em đặt hai chiếc giường, trên đó có trải hai chiếc chiếu hoa trông rất đẹp. Mền mùng, chăn gối, má em sắp ngay ngắn trên giá ở đầu giường. Bên cạnh giường còn có hai tủ nhỏ đựng quần áo. Nơi căn phòng này. mỗi tối chúng em thường tập trung xem ti-vi cùng mã. Bước vào phòng cuối là nhã bế, ở đây cũng được chia làm nhiều khu vực nhỏ: phòng tắm, nhà vệ sinh, sàn nước, nơi nấu ăn… Má em sắp xếp tủ đựng thức ăn và chén bát rất thứ tự và gọn gàng. Căn nhà tuy nhỏ bé nhưng thật là ấm cúng.

Được sinh sống trong ngôi nhà ấm áp và khá đầy đủ, em nghĩ lại đến những người còn chưa có nhà cửa phải sống lang thang ngoài phố, em vô cùng thương xót. Càng nghĩ, em càng thấy thấm thía công sức của ba má em đã tạo dựng được căn nhà nảy và thương ba má em hơn.