Sáng nay, trời mùa đông sương giá lạnh lẽo. Em đi giày vải, mặc bộ quần áo ấm đi học.
Mọi thứ đều cũ, nhưng rất sạch sẽ. Cái quần âu dài bằng vải ka-ki xanh công nhân. Cái áo sơ mi màu xám, kẻ sọc. Chiếc áo len dài tay màu xanh biếc. Bên ngoài cùng là chiếc áo khoác màu vàng thẫm có hai lớp vải khá dày.
Chiếc áo khoác còn mới, mẹ mới mua cho em vào đầu vụ rét. Áo có phéc-mơ-tuya bằng nhựa, có hai túi to ở hai bên hông, có thể đút tay vào cho ấm. Phía trong còn có hai túi phụ, có thể bỏ được nhiều thứ khác. Mặc áo khoác vào, em thấy mình lớn hẳn lên, gần bằng các anh học sinh lớp ba, lớp bốn.
Mẹ đã lấy số tiền trợ cấp thương binh của bố để mua chiếc áo khoác này cho cậu con trai bé bỏng của mẹ. Với em, chiếc áo ấm em mặc đến lớp hôm nay là chiếc áo mang nặng tình thương, nó nhắc em phải hiếu thảo, phải chăm ngoan, học giỏi.
Chiếc áo đồng phục này em mới được nhà trường phát cho từ tuần trước. Xem thêm: Viết về thầy cô giáo nhân kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam - Văn mẫu lớp 5
Khác hẳn với chiếc áo hồi lớp ba của em, chiếc áo này lại có màu rắng và màu xanh lam trông rất mát mắt. Tay áo dài, màu xanh, rất vừa với tay em. Phía trên cánh tay còn có một phù hiệu in biểu tượng quen thuộc của trường, ở đó có hình trang vở, cây bút viết, tên trường, số điện thoại. Chạy dọc theo cánh tay áo là ba đường vải may màu trắng, chúng chỉ rộng khoảng một cm nhưng trông thật nổi bật trên nền vải xanh. Phần cổ tay được may bằng ba lớp chun liên tiếp nhau, có thể co giãn được và vừa khít với tay em nên khi trời lạnh, gió không thể luồn qua được. Thân áo rộng, được may bằng vải màu xanh, phía trên màu trắng, giáp giữa là hai đường vải nhỏ chạy song song với nhau trông rất đẹp. Chiếc áo khoác nhỏ nhắn, màu trắng nằm ngay sát mép vạt áo. Khi nào trời lạnh em kéo khoá áo lên kín cổ, cổ áo hiện lên màu hoa lay-ơn trắng muốt nhưng thật ấm áp. Còn khi nào trời hơi se lạnh thì em kéo đến ngang cổ rồi bẻ cổ áo ra hai bên, lúc đó, cổ áo lại là một màu xanh biếc như màu của nước biển. Thân áo còn có hai chiếc túi xinh xinh ở hai bên nhưng cũng rất rộng, em co thể đút vừa cả hai bàn tay của mình. Bên trong của áo được may bằng lớp vải màu trắng, ở giữa có lót thêm một lớp bông. Nhờ có lớp bông này mà áo phồng lên thật to, thật đẹp và khi mặc vào lại cũng thật là ấm. Xem thêm: Nghị luận xã hội về lòng khoan dung
Em rất yêu quý chiếc áo đồng phục của mình.
Sáng thứ hai hằng tuần, trường em tổ chức lễ chào cờ, thầy Hiệu trưởng quy định học sinh đi học phải mặc đồng phục. Hôm nay, chúng em mặc đồng phục hè – thu.
Em cũng như các bạn lớp Một, lớp Hai, đều mặc bộ đồng phục: áo sơ mi trắng, váy xanh, đầu thắt nơ hoặc cài nơ màu. Nữ sinh chúng em đều mới lên 7 tuổi, 8 tuổi. Bộ đồng phục đã làm tôn vẻ đẹp ngây thơ, hồn nhiên, trong trắng của chúng em. Cô giáo Huệ nói: “Các em mặc đồng phục đẹp lắm. Cô có cảm tưởng được ngắm bầy thiên nga đang múa lượn giữa sân trường”.
Mặc bộ đồng phục, em thấy mình lớn lên, sáng sủa hơn, chững chạc hơn. Trong lễ chào cờ, trong các giờ học hôm thứ hai, em thấy cảnh tượng trường học, lớp học trông thật đẹp.
Trường tôi quy định: thứ 2, thứ 4, thứ 6 học sinh đến lớp phải mặc đồng phục; thứ 3, thứ 5, thứ 7 mặc tự do. Hôm nay là ngày thứ 7, tôi mặc bộ quần áo bình dị như nhiều bạn khác.
Cha mẹ tôi là công nhân, không giàu có. Tôi sống quen nếp nhà nên ăn mặc giản dị. Tết đến mới có bộ quần áo mới hàng may sẵn. Áo quần tôi mặc phần lớn do chị Tâm để lại. Chị hơn tôi 4 tuổi đang học lớp 8. Xem thêm: Tả một bạn học của em
Cái quần âu bằng vải ka-ki xanh, cái áo màu hoa cà. Áo quần tuy cũ nhưng được mẹ giặt sạch, là ủi rất phẳng, mặc vào dễ coi. Cái cổ áo viền tròn rất xinh, nước da tôi trắng nên khá nổi. Mẹ vẫn nói: "Cái cổ áo rất hợp với cái lúm đồng tiền của con gái rượu của mẹ". Trên phía ngực trái áo có thêu một bông sen hồng, hai lá sen xanh, một con cò trắng đang lò dò kiếm mồi. Mỗi lần tôi mặc chiếc áo này đến trường là cái Lan, cái Hương, thằng Cường… bạn tôi lại đọc như hát bài ca dao để chế tôi:
"Cái cò, cái vạc, cái nông,
Sao mày giẫm…lúa nhà ông hỡi cò?"
Thích nhất là cái áo có 2 chiếc túi may hình quả trám rất xinh. Hai cái kho báu của tôi đấy. Có lúc tôi đựng cái nơ, cái cặp tóc. Có lúc tôi đựng tờ giấy gấp 8. Lúc bỏ cái kẹo cao su. Đôi lúc có một hai nghìn đồng bạc, tiền mẹ cho uống nước. Hàng cúc trắng như những ngôi sao.
Đặc biệt cái áo tỏa ra một mùi thơm dễ chịu. Không phải là mùi thơm của nước hoa. Mà là hương thơm của tình chị em. Cái áo đã thấm mồ hôi của hai chị em. Cái áo đã thấm hương thơm tình nghĩa. Chị Tâm học giỏi, tính chị hiền thảo, dịu dàng. Mỗi lần mặc áo đến trường, tôi thấy sung sướng, cảm thấy chị gái đã truyền cho tôi bao nghị lực và tình thương mến.
Cái áo tôi mặc đến lớp hôm nay đã cũ nhưng rất đậm đà, thật đáng yêu.